Wednesday, February 5, 2014

Dependent Origination (chart)


Bước Đi Trên Nước

Bước Đi Trên Nước

Một nhà sư trẻ dến học thiền với hai đại sư, cùng chia xẻ cuộc sống đạm bạc trong một khu rừng.

Một ngày, hai đại sư dẫn nhà sư trẻ ra ngoài để thực tập thiền. 

Họ ngồi bên bờ một cái hồ lớn. Thảo am của họ đứng bên kia bờ hồ.

Cả ba nhắm mắt trong thiền định.

Một ít lâu sau một đại sư đứng dậy và nói,
“Ôi, tôi quên chiếc chiếu của mình… Tôi sẽ quay trở lại.”

Ông ta bước một cách phi thường lên mặt nước trước mặt và đi ngang qua mặt hồ đến thảo am bên kia hồ, quay trở lại cũng bằng cách như vậy.

Chỉ một chốc lát sau khi ông trở lại, vị đại sư thứ hai đứng dậy và nói,
“Ôi, tôi quên ngâm gạo cho buổi trưa… Tôi sẽ quay trở lại.”

Cũng vậy, ông bước thản nhiên lên mặt nước và đi ngang qua mặt hồ, 

quay trở lại cũng cách đó, chỉ trong khoảnh khắc.

Nhà sư trẻ nhìn một cách thận trọng hai sư huynh mà ngạc nhiên. 

Ông quyết định hai huynh đang thử khả năng của mình.

“Hai huynh, việc tu hành của hai huynh có thực sự cao hơn của tôi chăng?” ông ta thắc mắc.
Một cách tự hào ông tuyên bố, 

“Tôi có thể sánh được những kỳ công hai huynh có thể làm!”

Ông đứng dậy và hăm hở tiến nhanh về phía bờ nước định sẽ đi ngang qua mặt nước.

Khi ông bước xuống, ông tức thời rơi ngay xuống nước sâu.

Không nản chí, nhà sư trẻ leo lên khỏi hồ và thử lại, 

chỉ để thấy mình rớt tõm xuống nước một lần nữa.

Nhưng một lần nữa, ông leo lên bờ, và thử lại… 

mỗi lần đều chìm nghỉm ngay lập tức.

Việc này tiến triển trong một khoảng thời gian trong khi hai vị sư huynh chứng kiến.

Sau một thời gian dài, vị đại sư thứ hai quay lại hỏi vị đại sư thứ nhất, 

“Sư huynh nghĩ mình nên nói cho hắn biết mấy cục đá nằm ở đâu không?”

Walking on Water

Walking on Water

A young monk went to study meditation with two senior monks, who shared a simple life in the forest.

One day, the two senior monks took the young monk out to practice meditation. They sat on the bank of a large lake. Their hut stood on the opposite side.

All three closed their eyes in meditative concentration.

A few moments had passed when one of the senior brothers stood up and said, 

"Oh, I forgot my mat… I'll be right back."

He stepped miraculously onto the water in front of him and walked across the lake to their hut on the other side, returning the same way.

Shortly after he returned, the second senior brother stood up and said,
"Oh, I forgot to soak the rice for lunch… I'll be right back."

He too stepped calmly onto the water and walked across the lake, 

returning the same way, only moments later.

The young monk carefully watched his two brothers in amazement.
He decided they must be prompting a test of his own abilities.

"Brothers, is your practice truly so superior to mine?"
, he queried.
Proudly he declared, "I can match any feat you two can perform!"
 

He rose and eagerly rushed to the water's edge intending to walk across the lake.

As he stepped, he promptly fell into the deep water.

Undeterred, the young monk climbed out of the lake and tried again, 

only to again plunge into the water.

Yet again he climbed out, and again he tried… 

each time sinking immediately.

This went on for some time as the other two monks watched.

After some time had passed, the second senior brother turned to the first and said, "Do you think we should tell him where the stones are?"


Hai Năm Sau

Hai Năm Sau

Một ngày kia, trong khi một số nhà sư đang chăm sóc vườn tược ở một tu viện nọ, một con ngựa hoang tuyệt đẹp phóng ngang qua, trên con đường ngay ngoài cổng trước.

Hai năm sau, một nhà sư trong số họ cuối cùng nhắc lại chuyện hôm đó,
“Đó thật là một con ngựa màu trắng tuyệt đẹp phóng ngang qua, 

trong lúc chúng ta đang làm vườn.”

Hai năm sau, một nhà sư khác trả lời,
“Con ngựa chạy ngang qua không phải màu trắng, nó màu xám mà.”

Hai năm sau, nhà sư thứ ba lên tiếng,
“Tôi nghĩ đó là con la, đâu phải con ngựa đâu.”

Hai năm sau, nhà sư thứ tư lên tiếng nói rằng,
“Tôi bỏ đi đây. Tôi không chịu nổi việc cãi cọ liên tục này nữa.”

Two Years Later...

Two Years Later

One day, while several monks were tending the gardens of the monastery,
a beautiful wild horse ran past, on the road just outside the front gate.


Two years later, one of the monks finally mentioned the occasion,
"That was a fine white horse than ran by, 

while we were tending the gardens."

Two years later, another monk then replied,
"That horse that ran by wasn't white, it was grey."


Two years later, a third monk spoke up,
"I thought it was a mule, not a horse."


Two years later, a fourth monk spoke up saying,
"I'm leaving. I can't stand this constant bickering."