Cuộc Sống, Cái Chết, Tình Yêu, Mất Mát
Mất mát là một cơ hội để củng cố phẩm chất, lòng kiên quyết.
Mất mát là một cơ hội để làm sâu hơn chính sức mạnh.
Tất cả những tình cảm đẹp đẽ trên thế gian
không so bằng một hành động của tình yêu thương.
Sanh và tử là
như
nhau.
Cả hai là sự quá độ từ một trạng thái này sang trạng
thái khác.
Sanh là sự bắt đầu con đường
của
mình tới tử.
Tử là sự bắt đầu con đường
của
mình tới sanh.
Tử là sự kết thúc của
một
con đường mình đã du hành.
Sanh là sự kết thúc của
một
con đường mình đã du hành.
Sanh và tử cả hai đều là sự
bắt
đầu.
Sanh và tử cả hai đều là sự
kết
thúc.
Sanh và tử cả hai đều là sự
quá độ.
Sanh và tử là như
nhau.
Mơ như thể bạn sống mãi mãi; Sống
như
thể
bạn
sẽ
chết
ngày hôm nay.
Giáo dục là nền tảng;
Hiểu Biết là một tòa nhà xây trên đó;
Sự Tăng Trưởng là sự sống, sống giữa những bức tường của tòa nhà đó.
Một người thật sự cao thượng là người đã giải thoát khỏi lo âu và sống trong thanh bình.
Một người dù sống xa tôi mà đi con đường chân chính, thì luôn luôn gần tôi.
Sống với một trái tim tốt,
và bạn sẽ trở thành một tâm linh tốt khi bạn rời khỏi thế gian này.
Sống một cuộc sống như là một tượng đài của tâm hồn bạn.
Mất mát mang lại một sự thức tỉnh sâu sắc về thực tại.
Yêu là một con đường; Sợ là một con đường; Lựa Chọn là tuỳ mỗi người.
Thuốc chỉ chữa được người chưa định mệnh phải chết.
Nếu chưa trải qua những cơn gió rét buốt mà làm tôi lạnh đến tận xương tuỷ,
làm sao mùi hương thoảng qua của hoa có thể được thật sự thưởng thức?
Không họ hàng
hoặc bạn bè
hoặc kẻ thù
nào sẽ theo ta vào cái chết;
chúng ta khởi hành một mình.
Danh tánh của một người chỉ có thể sống
trong tâm của người
khác,
vì đầu óc của họ sẽ sớm
quên.
Chỉ vì lý do mình đã chết mà một người mới bước vào
cuộc sống mới.
Khen và Trách, Mất và Được, Sướng và Khổ...
tất cả đều đến và đi như một ngọn gió.
Nỗi kinh hoàng về cái chết phản ảnh sự bám víu vào cuộc sống.
Để giải
thoát khỏi nỗi kinh
hoàng, giải thoát chính mình khỏi bám víu.
Cả nước bùn đục nhất, khi
để lắng, cũng trở thành
trong.
Quá khứ là một ảo ảnh.
Tương lai chưa hiện hữu.
Sống trong hiện tại.
Bản chất thật sự của cuộc sống là linh động.
Trái tim khai mở là một trái tim từ bi.
Từ bi là mềm dẻo.
Bản chất thật sự của cái chết là bất động.
Trái tin khép kín là một trái tim thiếu từ bi.
Không-từ-bi là đông cứng.
Đại dương đắng cay
của sanh tử không có bờ bến.
Cuộc sống này
chỉ là một giọt nhỏ của một đại dương vô
hạn.
Cuộc sống này
chỉ là một mắc xích trong một dây xích hữu hạn
trong vô hạn của sanh
và tử.
Nếu nhìn lại cuộc sống của mình
và thấy thoả mãn
là được sống thoả mãn hai lần.
Chúng ta sống trong hành vi, không trong năm tháng.
Chúng ta sống trong suy nghĩ, không trong hơi thở.
Nếu không thể khoan dung với bản thân
chúng ta không thể thương yêu thế gian.
No comments:
Post a Comment