Tôi sẽ làm gì với sự trải nghiệm này?
Mặt trời mọc, mắt tôi thấy, tâm trí tôi cảm nhận.
Tôi sẽ làm gì với sự trải nghiệm này?
Cái chuông reo, tai tôi
nghe, tâm trí tôi cảm nhận.
Tôi sẽ làm gì với sự trải nghiệm này?
Nhang đốt, mũi tôi ngửi,
tâm trí tôi cảm nhận.
Tôi sẽ làm gì với sự trải nghiệm này?
Ăn thức ăn, lưỡi tôi nếm, tâm trí tôi cảm nhận.
Tôi sẽ làm gì với sự trải nghiệm này?
Làn gió thổi, thân tôi cảm thấy, tâm trí tôi cảm nhận.
Tôi sẽ làm gì với sự trải nghiệm này?
Tâm trí tôi cảm nhận, tâm trí tôi cảm nhận, tâm trí tôi cảm nhận.
Tôi sẽ làm gì với sự trải nghiệm này?
Mặt trời mọc đã được nhìn thấy, tâm trí tôi đã cảm nhận được gì?
Tiếng chuông đã được nghe, tâm trí tôi đã cảm nhận được gì?
Mùi nhang đã được ngửi, tâm trí tôi đã cảm nhận được gì?
Thức ăn đã được nếm, tâm trí tôi đã cảm nhận được gì?
Làn gió đã được cảm thấy, tâm trí tôi đã cảm nhận được gì?
Sự cảm nhận đã được cảm nhận, tâm trí tôi đã cảm nhận được gì?
Đôi mắt này làm mù tâm trí Pháp,
và sự cảm nhận bị phức tạp hóa.
Đôi tai này làm điếc tâm trí Pháp,
và sự cảm nhận bị phức tạp hóa.
Lỗ mũi này đánh lừa tâm trí Pháp,
và sự cảm nhận bị phức tạp hóa.
Cái lưỡi này làm tê tâm trí Pháp,
và sự cảm nhận bị phức tạp hóa.
Thân thể này lừa dối tâm trí Pháp,
và sự cảm nhận bị phức tạp hóa.
Tâm trí này bóp méo tâm trí
Pháp,
và sự cảm nhận bị phức tạp hóa.
Đôi mắt lừa dối tôi.
Đôi tai lừa dối tôi.
Lỗ mũi lừa dối tôi.
Cái lưỡi lừa dối tôi.
Thân thể lừa dối tôi.
Tâm trí lừa dối tôi.
Tôi lừa dối tôi.
Sự cảm nhận về chính tôi chẳng qua chỉ là một sự lừa dối.
Nó là ảo ảnh… toi gieo thả,
và do đó nó là một mộng tưởng… tôi chịu đựng.
No comments:
Post a Comment