Làm Đức Phật bực mình
Có một người phụ nữ nọ thực hành niệm danh hiệu A Di Đà Phật.
Bà ta niệm: “NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT”... liên hồi, ba hồi mỗi ngày. Dù bà ta tu tập thế này đã hơn 10 năm, bà ta vẫn còn khá dữ dằn. Bà nóng tính và la mắng mọi người luôn.
Một người bạn, thực tập pháp môn Thiền, muốn dạy cho bà ta một bài học.
Một ngày nọ khi người phụ nữ này bắt đầu buổi tu tập bằng cách đốt nhang và gõ chuông như thường lệ... ngay lúc bà bắt đầu niệm danh hiệu, người bạn đến trước cổng nhà và gọi:
“Cô Nguyễn!, Cô Nguyễn!...”
Vì lúc này là giờ tu tập của bà, bà ta cảm thấy bực mình, nhưng bà tự nhủ:
“Mình phải đấu tranh với cơn giận của mình, nên mình nên làm lơ nó đi.”
Và bà tiếp tục: “NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT, NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT...”
Nhưng người đàn ông tiếp tục lớn tiếng gọi tên bà, liên hồi...
“Cô Nguyễn!, Cô Nguyễn!, Cô Nguyễn!...”
Khi chuyện này tiếp diễn bà bắt đầu cảm thấy nổi cáu hơn.
Bà đấu tranh kềm lại nó, nhưng vẫn nghĩ rằng mình có nên ngừng việc niệm Phật để cho ông này biết tay mình hay không?
Tuy nhiên, bà quyết đinh tiếp tục với việc niệm Phật: “NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT, NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT, NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT...”
Người đàn ông ngoài cổng nghe tiếng bà và tiếp tục tấn công:
“Cô Nguyễn!, Cô Nguyễn!, Cô Nguyễn!, Cô Nguyễn!...”
Cuối cùng, bà không thể chịu đựng được nữa. Bà nhảy chồm dậy, đóng sầm cửa sau lưng trong khi đi ra ngoài cổng và la người đàn ông:
“Ông bị cái giống gì vậy? Tại sao ông lại cư xử như vậy?!
Tô đang cố tu hành mà ông cứ la oai oái tên tôi liên tục là sao!”
Người đàn ông mỉm cười và nói:
“Tôi mới gọi tên chị có mười phút mà chị đã giận vậy rồi.
Chị liên tục gọi tên Phật A Di Đà hơn cả mười năm; thử tưởng tượng ông phật phải giận biết bao nhiêu!”
Người đàn ông mỉm cười và nói:
“Tôi mới gọi tên chị có mười phút mà chị đã giận vậy rồi.
Chị liên tục gọi tên Phật A Di Đà hơn cả mười năm; thử tưởng tượng ông phật phải giận biết bao nhiêu!”
No comments:
Post a Comment