Câu Chuyện của ShunKai
Người đẹp ShunKai còn có tên khác là Suzu đã bị ép buộc kết hôn trái với ý nguyện của mình khi nàng còn rất trẻ. Sau đó, khi cuộc hôn nhân này đã chấm dứt, nàng theo học tại trường đại học, nơi nàng học triết học.
Nhìn thấy ShunKai là yêu nàng ngay. Hơn nữa, nàng đi đến đâu, chính nàng cũng phải lòng những người khác. Tình yêu đến với nàng ở trường đại học, và sau đó, khi triết học không làm nàng thoả mãn và nàng đến viếng một thiền viện để học về Thiền, các thiền sinh lại thương yêu nàng. Cả cuộc đời của Shunkai đắm chìm trong tình yêu.
Cuối cùng ở Kyoto nàng trở thành một Thiền sinh thực sự. Các huynh đệ của nàng ở thiền viện phụ KenNin đều ca ngợi lòng chân thành của nàng. Một người trong họ tỏ ra có tinh thần tương thân
và giúp đỡ nàng thấu triệt được Thiền.
Vị viện trưởng của thiền viện KenNin, MokuRai, Tiếng Sấm Im Lặng, rất nghiêm khắc. Ngài tự trì giữ giới luật và đòi hỏi mọi tu sĩ của ngài cũng phải giữ như thế. Trong nước Nhật Bản hiện đại hễ các tu sĩ mất đi tí nào nhiệt tâm cho Phật giáo thì bù lại họ lại có thêm nhiệt tâm cho vợ họ. MokuRai thường phải lấy chổi và xua đuổi phụ nữ khi ngài thấy họ trong bất cứ thiền viện nào của ngài, nhưng ngài càng đuổi bao nhiêu bà vợ ra, hình như càng có nhiều hơn các bà quay lại.
Ở một thiền viện nọ bà vợ của ông trưởng sư trở nên ghen tuông với lòng sốt sắng và sắc đẹp của ShunKai. Nghe các thiền sinh ca tụng môn Thiền đứng đắn của nàng khiến bà vợ này bực bội và bồn chồn. Sau cùng bà tung ra một tin đồn về ShunKai và người thanh niên bạn của nàng. Hậu quả là anh ta bị trục xuất và ShunKai bị đuổi ra khỏi thiền viện.
"Mình có thể phạm lầm lỗi vì tình yêu," ShunKai nghĩ, "nhưng bà vợ của ông tu sĩ cũng không nên được ở lại thiền viện khi bạn của ta bị đối xử một cách bất công như vậy."
ShunKai ngay đêm đó với một bình dầu lửa đã phóng hỏa vào ngôi thiền viện năm-trăm-tuổi và đốt nó cháy rụi.
Vào buổi sáng nàng bị cảnh sát bắt giữ.
Một người luật sư trẻ tuổi chú ý đến nàng và cố gắng giúp làm cho án phạt của nàng nhẹ hơn.
"Đừng giúp tôi," nàng nói với ông ấy.
"Tôi có thể lại quyết định làm chuyện gì khác để rồi bị bỏ tù nữa."
Cuối cùng hình phạt bảy năm tù cũng mãn hạn, và ShunKai được phóng thích khỏi nhà tù, nơi đó ông cai ngục sáu-mươi-tuổi cũng mê đắm nàng.
Nhưng giờ đây mọi người đều coi nàng như một ‘con mọt tù.’ Không ai muốn liên hệ với nàng. Ngay cả các người theo Thiền, những người vốn tin tưởng vào sự giác ngộ giải thoát trong đời này và với thân thể này, cũng xa lánh nàng. Thiền, ShunKai thấy rằng, là một việc và những người theo Thiền lại là một việc hoàn toàn khác. Những thân nhân của nàng cũng tránh xa nàng. Nàng trở nên bệnh, nghèo nàn, và yếu đuối.
Nàng gặp một tu sĩ phái ShinShu người dạy nàng danh hiệu Đức Phật Tình Thương, và nhờ vậy ShunKai tìm được niềm an ủi và thanh thản trong tâm hồn. Nàng qua đời khi còn rất xinh đẹp và chỉ gần ba mươi tuổi.
Nàng viết lại câu chuyện đời mình để tự kiếm sống nhưng vô vọng và một phần câu chuyện nàng kể lại cho một nhà văn nữ. Bởi thế câu chuyện đã tới tai dân chúng Nhật Bản. Những người đã từng từ bỏ ShunKai, những người đã từng vu cáo và ghét bỏ nàng, nay đọc chuyện về đời nàng trong nước mắt hối hận.
No comments:
Post a Comment