Một Vị Phật
Sống tại Đông Kinh (Tokyo) vào thời đại Minh Trị có hai vị thầy nổi bật với tính tình trái ngược hẳn nhau.
Một vị, UnSho, một giảng sư ở Shingon, trì giữ giới luật của đức Phật một cách nghiêm túc. Ông không bao giờ uống các chất làm say, cũng chẳng ăn sau mười một giờ sáng.
Vị thầy kia, TanZan, một giáo sư triết học tại trường Đại Học Hoàng Gia, không bao giờ giữ giới. Khi ông thấy thích ăn, ông ăn, và khi ông thấy thích ngủ ngày, ông ngủ.
Một hôm UnSho đến thăm TanZan, đang trong lúc vị này uống rượu, dù cho một giọt của thứ này cũng không được phép chạm tới lưỡi của một Phật tử.
"Chào, sư huynh," TanZan lên tiếng đón mừng. "Uống một ly nhé?"
"Tôi không bao giờ uống!" UnSho lớn tiếng một cách nghiêm trang.
"Ai không uống đâu có còn là người nữa," TanZan nói.
"Sư huynh định coi tôi không phải là người chỉ vì tôi không ham những chất lỏng gây say à!" UnSho la lớn giận dữ. "Vậy nếu tôi không phải là người, thì tôi là cái gì?"
"Một vị Phật," TanZan trả lời.
No comments:
Post a Comment