Kinh Pinda
Khất Thực
Thế ta có nghe rằng …
Một lần nọ, Đức Phật ngụ gần Sāvatthī (thành
Xá-Vệ) trong rừng Jeta (Kỳ-Đà), ở tu viện Anāthapindika (Cấp-Cô-Độc).
Lúc đó, khi quay về
sau khi khất thực và dùng bữa, một số đông các tăng sĩ hội tụ cùng nhau ngồi dưới lều cây Kareri và họ
đàm luận với nhau chuyện sau
đây:
"Các bằng hữu, một tăng sĩ khất thực, trong khi khất thực,
thỉnh thoảng thấy những cảnh dễ nhìn bằng mắt…
thỉnh thoảng nghe những âm thanh dễ nghe bằng tai…
thỉnh thoảng ngửi những mùi dễ ngửi bằng mũi…
thỉnh thoảng nếm những vị dễ nếm bằng lưỡi…
thỉnh thoảng đụng những vật có cảm xúc dễ ưa bằng cơ thể.
Một tăng sĩ khất thực, trong khi khất thực, được trọng vọng, tôn trọng, tôn kính, cung kính, và đảnh lễ.
thỉnh thoảng thấy những cảnh dễ nhìn bằng mắt…
thỉnh thoảng nghe những âm thanh dễ nghe bằng tai…
thỉnh thoảng ngửi những mùi dễ ngửi bằng mũi…
thỉnh thoảng nếm những vị dễ nếm bằng lưỡi…
thỉnh thoảng đụng những vật có cảm xúc dễ ưa bằng cơ thể.
Một tăng sĩ khất thực, trong khi khất thực, được trọng vọng, tôn trọng, tôn kính, cung kính, và đảnh lễ.
Như vậy, các bằng hữu, chúng ta hãy là
những tăng sĩ khất thực. Rồi chúng ta cũng vậy, trong khi khất thực,
thỉnh thoảng thấy những cảnh dễ nhìn bằng mắt…
thỉnh thoảng nghe những âm thanh dễ nghe bằng tai…
thỉnh thoảng ngửi những mùi dễ ngửi bằng mũi…
thỉnh thoảng nếm những vị dễ nếm bằng lưỡi…
thỉnh thoảng đụng những vật có cảm xúc dễ ưa bằng cơ thể.
Chúng ta cũng vậy, trong khi khất thực, được trọng vọng, tôn trọng, tôn kính, cung kính, và đảnh lễ."
thỉnh thoảng thấy những cảnh dễ nhìn bằng mắt…
thỉnh thoảng nghe những âm thanh dễ nghe bằng tai…
thỉnh thoảng ngửi những mùi dễ ngửi bằng mũi…
thỉnh thoảng nếm những vị dễ nếm bằng lưỡi…
thỉnh thoảng đụng những vật có cảm xúc dễ ưa bằng cơ thể.
Chúng ta cũng vậy, trong khi khất thực, được trọng vọng, tôn trọng, tôn kính, cung kính, và đảnh lễ."
Tuy nhiên, cuộc đàm luận này không dẫn đến kết cục.
Rồi Đức Phật, xuất hiện từ nơi ẩn dật của mình vào lúc xế chiều, đến lều cây Kareri và, khi tới
nơi, ngồi xuống chỗ ngồi đã được chuẩn bị sẵn. Ngồi đó, ngài nói với các tăng sĩ:
"Vì chủ đề đàm luận gì, các Tỳ-Kheo, mà các ông hội tụ cùng nhau mà vẫn chưa dẫn đến kết cục?"
Các Tỳ-Kheo vì đó trả
lời Đức Phật:
"Vừa mới đây, đấng Thế Tôn, khi quay về sau khi khất thực và dùng bữa, chúng con hội tụ cùng nhau ngồi dưới lều cây Kareri và
chúng con đàm luận với nhau chuyện sau đây:
‘Các bằng
hữu, một tăng sĩ khất thực, trong khi khất thực, thỉnh thoảng thấy những cảnh dễ nhìn bằng mắt… thỉnh thoảng nghe những âm thanh dễ nghe bằng tai… thỉnh thoảng ngửi những mùi dễ ngửi bằng mũi… thỉnh thoảng nếm những vị dễ nếm bằng lưỡi… thỉnh thoảng đụng những vật có cảm xúc dễ ưa bằng cơ thể.
Một tăng sĩ khất thực, trong khi khất
thực, được trọng vọng, tôn trọng,
tôn kính, cung kính, và đảnh lễ.
Như vậy, các bằng
hữu, chúng ta hãy là những tăng sĩ khất thực. Rồi chúng ta cũng
vậy, trong khi khất thực, thỉnh thoảng thấy những cảnh dễ nhìn bằng mắt… thỉnh thoảng nghe những âm thanh dễ nghe bằng tai… thỉnh thoảng ngửi những mùi dễ ngửi bằng mũi… thỉnh thoảng nếm những vị dễ nếm bằng lưỡi… thỉnh thoảng đụng những vật có cảm xúc dễ ưa bằng cơ thể.
Chúng ta cũng vậy, trong khi khất
thực, được trọng vọng, tôn trọng,
tôn kính, cung kính, và đảnh lễ.’"
Đức Phật ngay lúc đó khiển
trách các tăng sĩ:
"Không thích hợp chút nào, các Tỳ-Kheo, rằng con của những gia đình tốt, đã đi xuất gia, vì niềm tin, từ cuộc sống có gia cư sang cuộc sống vô gia cư, mà lại nói về đề tài như thế này.
Khi các ông hội tụ các ông có hai nhiệm vụ: hoặc là đàm luận về Pháp hoặc là chia xẻ sự Im Lặng Cao Thượng."
Rồi, Đức Phật nói thêm:
“Nói về một vị Tỳ-Kheo đi khất thực, là cột chống của chính mình và
không cho ai khác: các Thánh Nhân chỉ quý mến những vị đã giải thoát hết ham muốn, và không có ý định được khen tặng &/hoặc tiếng tăm.”
No comments:
Post a Comment