~ Khi Ta Gắng Sức Bên Sông Neranjara ~
Khi ta gắng sức khuất
phục bản thân ta bên dòng sông Neranjara rộng lớn,
thấm ngập không nao núng trong thiền…
để đạt được đoạn diệt gông cùm thật thụ… chính nơi
đây, Namuci (Ma Vương) đến,
với những lời nói đội
lốt thương hại, và nói với ta thế này:
‘Ôi, ông thật ốm yếu và xanh xao, và ông đang đứng trước mặt cái chết.
Một ngàn phần đã cam lòng
chết, nhưng cuộc sống vẫn còn một phần của
ông.
Sống, ông ơi! Sống là cách tốt hơn. Ông có thể được công đức nếu ông còn sống.
Tới đây, sống cuộc sống thiêng liêng, đổ rượu tế vào ngọn lửa thiêng liêng,
và như vậy cả một thế giới đầy công đức sẽ được đạt thành.
Ông đạt được gì nếu ông cứ mãi đấu tranh?
Con đường đấu tranh quá gồ ghề và khó khăn và hà khắc để chịu đựng.’
Bấy giờ, Ma Vương, khi nói những lời này, tới gần cho đến khi ông ta đứng kề cận.
Với Ma Vương
đứng đó, Đức Phật trả lời ông ta thế này:
‘Ôi Kẻ Độc Ác, Ôi Kẻ Dụ Dỗ, Ôi họ hàng của cẩu thả,
ông đã tới đây, không phải vì lợi lạc cho ta, mà vì mục đích của ông.
Chao ôi, ta chẳng cần chi công đức.
Cứ để Ma Vương nói về công đức, vậy, cho những ai mong cần nó trong thèm
muốn.
Vì ta có Kỷ Cương (niềm tin), và ta có Tâm Định (năng lượng),
và ta cũng có Trí Tuệ (hiểu biết).
Thế, khi ta khuất phục bản thân ta, tại sao ông nói với ta về cuộc sống?
Ngoài kia có một cơn gió thổi,
có thể làm khô cạn cả những dòng sông và suối vĩ đại.
Thế, khi ta khuất phục bản thân ta, sao nó không làm khô cạn máu của ta?
Và thế, khi máu khô cạn rồi, thì mật và đờm cũng cạn khô theo.
Và thế, khi da thịt tàn phế làm yên lặng tâm trí,
Ta sẽ có thêm chánh niệm (kỷ cương).
Ta sẽ có tâm định lớn hơn (quyết chí).
Ta sẽ có hiểu biết sâu hơn (trí tuệ).
Vì sống như vậy, ta đã biết được giới hạn của giác cảm tới đâu.
Tâm trí ta không nhìn vào những ham muốn giác quan…
Ông thấy đấy, ngay đây trước mặt ông, là sự tinh khiết của một sinh linh.’
‘Quân đội đầu tiên của ông là Ham Muốn Giác Quan;
Cái thứ hai của ông được gọi là Chán Chường & Ghét Cảm;
Rồi, Đói & Khát làm thành
cái thứ ba;
Và Thèm Khát đứng hàng thứ tư;
Cái thứ năm là Lười Biếng & Uể Oải;
Trong khi Sợ Hãi & Hèn Nhát xếp hàng thành thứ sáu;
Nghi Ngờ & Không Chắc là thứ bảy;
Thứ tám là Hiểm Độc & Dèm Pha sánh đôi với Ương Ngạnh;
Thứ chín là Lợi & Nhuận , Danh Dự & Tiếng Tăm, bên cạnh Danh & Tiếng bất chính;
Tự Ca Tụng Quá Lời & Phỉ Báng Khinh Miệt Người Khác là thứ mười.’
‘Đây là những quân đội của ông, Namuci (Ma Vương).
Đây là những đoàn quân đánh trận của Chúa Tể Bóng Tối.
Đây là những tôi tớ của Kẻ Dụ Dỗ.’
‘Không ai ngoài những người gan dạ quyết tâm sẽ chinh phục được chúng…
và được ban cho niềm hoan lạc an lòng bởi chiến thắng.
Ta dương cao ngọn cờ từ chối không
thối lui, và mọi sự đầu hàng.
Đáng thẹn thay một cuộc sống không tinh khiết, ta nói đây.
Thà ta chết trong trận chiến bây giờ, còn hơn chọn sống trong bại trận ô uế.’
‘Có những người tu khổ hạnh và bà la môn đã đầu hàng ở đây,
và, do đó bị khuất phục, không ai còn thấy họ nữa.
Họ không biết Đường Đạo mà những người hành hương thật sự đi qua.’
‘Thế, thấy tôi tớ của Ma Vương bày trận khắp xung quanh…
với voi, ta du hành về phía trước để vượt qua…
để ta không bị dồn ép ra khỏi Đường Đạo.’
‘Những đoàn quân đông nghịt của ông,
mà thế gian, cùng các thần linh, không thể đánh bại…
Ta, giờ đây, sẽ vượt qua bằng Kỷ Cương (chánh niệm),
Ta, giờ đây, sẽ vượt qua bằng Tâm Định (quyết chí),
Ta, giờ đây, sẽ vượt qua bằng Trí Tuệ (hiểu biết)…
Cũng như, với hòn đá to, một chậu sành chưa nung sẽ chắn chắn bị đập vỡ.’
No comments:
Post a Comment