Kinh Attađanđa
Rèn Luyện
“Bạo lực sanh ra thống khổ;
nhìn những người đang cãi cọ. Ta
sẽ liên hệ với việc xúc cảm
kích động ta.”
“Đã thấy mọi người chống trọi và tranh giành lẫn
nhau như cá trong trong nơi ít nước, sự lo sợ chiếm lấy ta.”
“Thế giới này mọi nơi đều bấp bênh, mọi phương đều rối loạn; mong muốn một nơi ở cho chính ta,
ta không thấy nơi nào không người ở.”
“Khi ta thấy tranh giành là kết quả duy nhất, sự ác cảm
tăng trong ta.”
“Rồi ta thấy một mũi tên ở đây,
dù khó thấy, cắm trong trái tim. Bị đâm
bởi nó,
một người chạy khắp hướng, nhưng một khi đã rút nó ra, một người không chạy và
không chìm nữa.”
Do đó làm theo quy luật rèn luyện:
“Những gì gông cùm trong thế gian, mong các ông không bị chúng cột chặt! Phá vỡ hoàn
toàn những ham muốn thể xác và thực tập để giác ngộ Niết Bàn cho chính mình!”
“Một hiền nhân phải trung thực,
không cao ngạo, không gian dối, không cho phép mình phỉ báng người khác, và nên sống
không có sân giận.”
“Một người phải loại trừ những sự bám víu xấu xa
và sự mong chờ sai hướng;
một người phải chinh phục được hôn trầm, uể oải và lười biếng, và không an ngụ trong biếng
nhác.”
“Một người mà
có tâm hướng về Niết Bàn sẽ không cao ngạo.”
“Một người
không nên sa vào những gì không thật hoặc tạo ra sự yêu
thích những đối tượng của giác quan.”
“Một người phải hiểu hoàn toàn bản chất của tính kiêu ngạo và
đoạn diệt bạo lực.”
“Một người phải vui vẻ cho
những gì đã qua, không thích
thú với những gì mới mẻ,
hoặc buồn vì những gì
đang biến mất, hoăc thèm muốn những gì hấp dẫn.”
“Lòng tham, ta nói đây, là cơn lũ lớn; nó là một cơn xoáy nước cuốn mình xuống, một sự khát khao không ngừng,
kiếm nơi bám trụ, luôn trong cơn động; rất khó
vượt qua là cái bãi lầy của ham muốn thể xác.”
“Một hiền nhân không trệch sai sự thật, một thánh nhân bà la môn đứng trên đất vững chắc;
từ bỏ tất cả, một người mới thật sự được gọi là điềm
tĩnh.”
“Đã thật sự trải nghiệm và
hiểu được Pháp một người đã giác ngộ tri
thức cao nhất và trở
thành độc lập.”
“Một người nên
xử xự đúng đắn
trong thế gian và không ghen ghét bất cứ ai.”
“Một người đã
bỏ sau lưng khoái lạc xác thịt, một sự bám víu rất khó mà bỏ sau
lưng, không đau buồn hoặc có bất cứ mong chờ gì;
đã vượt qua được dòng sông và không bị gông
cùm.”
“Lau khô những gì trong quá khứ, hãy
không để bất cứ cái gì cho mình trong tương lai.”
“Nếu một người không nắm bắt cái gì trong hiện tại người đó
sẽ sống trong yên bình.”
“Một người mà,
nói về toàn thể sự liên hợp thân-ý này, không yêu mến nó như là ‘của tôi’,
và không đau buồn cho những gì
không tồn tại thì thực thụ chẳng chịu mất mát gì trên thế gian.”
“Vì khi không có suy nghĩ gì
là ‘đây là của tôi’ hoặc ‘đây là của người khác’; không thấy được trạng thái sở hữu, và giác ngộ ‘không gì là của
tôi’, một người không đau buồn.”
“Không nhẫn tâm, không tham, an nghỉ và không rối ren
bởi tình huống, đó là kết quả lợi lạc ta tuyên bố khi
được hỏi về một người mà
không lung lay.”
“Với một người mà không thèm khát, mà đã hiểu, không có gây ra thêm duyên nghiệp.”
“Kềm chế không phát khởi duyên nghiệp mới một người sẽ thấy an toàn bất cứ nơi đâu.”
“Một hiền nhân không nói bằng sự bằng nhau, thấp hơn hoặc cao hơn.”
“Điềm tĩnh và không có lòng ích kỷ một người không nắm bắt hoặc không từ chối.”
No comments:
Post a Comment