Kỹ Năng Cao – Tâm Trí Vô Dụng
Sau khi chiến thắng mọi cuộc thi bắn cung,
nhà vô địch cộng đồng đến thăm một vị Thiền Sư gần đó.
“Tôi là người giỏi nhất”, anh ta nói với vị Thiền Sư,
“Tôi không học thiền, chưa bao
giờ nhờ tới vị sư nào giúp,
và thành công
trong việc trở thành cung thủ giỏi nhất trong toàn vùng.
Tôi nghe
rằng, một thời gian trước, ông là cung thủ giỏi nhất đất này.
Vậy
nên, tôi hỏi ông, ‘Có cần thiết trở thành sư để học cách bắn cung chăng?’”
“Không”, vị Thiền Sư trả lời.
Nhưng nhà vô địch vẫn không thỏa
mãn,
và rồi anh ta đặt mũi tên vào cây cung của anh và bắn
trúng một cây anh đào ở rất xa.
Mỉm cười, anh ta nói, “Tôi hoài
nghi rằng ông có thể làm được như vậy.
Ông có thể có thừa thời gian và cống hiến bản thân mình cho việc tập luyện kỹ thuật
thay vì sống một cuộc sống thiền đơn sơ.”
thay vì sống một cuộc sống thiền đơn sơ.”
Không hề có một tí
nào bận tâm, vị Thiền Sư đi vào trong lấy cây
cung.
Ngài bắt đầu đi về hướng ngọn núi
gần kề.
Trên đường
đi, có một thung lũng sâu,
mà chỉ có thể vượt qua được bằng một cây cầu cũ kỹ đan từ những sợi thừng đã mục,
và đang trong tình trạng sắp đứt.
mà chỉ có thể vượt qua được bằng một cây cầu cũ kỹ đan từ những sợi thừng đã mục,
và đang trong tình trạng sắp đứt.
Vị Thiền Sư bước không ngừng ra đến giữa cầu, đặt một mũi tên vào cây cung của ông,
rồi nhắm vào một cây
phía xa vách núi đứng, và bắn trúng mục
tiêu một cách dễ dàng.
“Bây giờ tới phiên anh,” ông nói với chàng trai trẻ một cách tử tế, trong khi quay trở lại đất liền.
Sợ hãi khi nhìn thấy vực thẳm dưới chân mình,
chàng trai trẻ lưỡng lự bước ra cùng địa điểm và bắn.
Mũi tên của anh
ta, tuy nhiên, lại trật hướng và không trúng mục tiêu.
Khi chàng trai trẻ trở lại bờ vực, vị Thiền Sư kết luận,
“Đó là lý do tại sao kỷ luật của nhà Thiền đáng giá.”
“Anh có kỹ năng kỹ thuật cao trong công cụ anh
chọn làm nghề sống,
nhưng nó là vô ích nếu anh
không điều khiển được cái tâm trí mà sử dụng nó.”
No comments:
Post a Comment